Kết quả tìm kiếm cho "kẹo thốt nốt"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 172
Hơn 30 năm trước, xóm lò đất Đầu Doi, xã Hòn Đất từng tấp nập ghe thương lái. Giờ nơi đây không còn sầm uất như xưa, nhưng trong cái lặng lẽ ấy, người thợ Lâm Bảo Sơn vẫn miệt mài giữ lửa cho lò đất, như cách anh gìn giữ một phần hồn cốt cha ông.
Tranh lá thốt nốt từ lâu nổi danh trên mảnh đất giàu truyền thống của xã Thoại Sơn (tỉnh An Giang). “Cha đẻ” và cũng là người thổi hồn cho loại tranh độc đáo ấy là nghệ nhân ưu tú Võ Văn Tạng (83 tuổi). Tên của ông đã trở thành biểu tượng sáng tạo, gìn giữ tinh hoa nghệ thuật độc đáo không chỉ ở An Giang, mà còn vang danh khắp cả nước.
Thốt nốt là loại sản vật thiên nhiên ban tặng cho vùng Bảy Núi An Giang. Đã là “của trời”, thì nhiều vô số kể, chỉ cần bỏ công chứ chẳng tốn kém gì. Vậy nên, xứ này mấy mươi năm thịnh hành nghề leo cây thốt nốt. Thậm chí, nói đây là “nghề gia truyền” cũng không sai!
Sau khi hợp nhất địa giới hành chính, tỉnh An Giang đã mở ra không gian phát triển rộng lớn cho Chương trình mỗi xã một sản phẩm (OCOP). Đây là cơ hội vàng để nâng tầm sản phẩm đặc trưng địa phương, từ vùng nguyên liệu đến thương mại hóa sản phẩm, gắn với du lịch và kinh tế xanh.
Ở miền Tây, ly cà-phê là thứ gắn liền với buổi sáng và cả những khoảng lặng giữa ngày. Trưa nắng, nhiều người dừng chân ở quán võng, gọi ly cà-phê đen, thả mình trên chiếc võng đong đưa, tranh thủ chợp mắt. Những quán cà-phê võng vẫn lặng lẽ gìn giữ thói quen ấy, một nét sống chậm đã thành bản sắc của miền Tây.
Không chỉ nổi tiếng những di tích văn hóa - lịch sử hào hùng, cảnh đẹp thiên nhiên núi rừng hoang sơ, hùng vĩ… An Giang còn có nền văn hóa ẩm thực đa dạng bởi sự giao thoa của 4 dân tộc Kinh, Hoa, Chăm, Khmer cùng sinh sống, gắn bó từ lâu đời.
Chiều về, rảo một vòng qua vùng thôn quê, dễ dàng bắt gặp hình ảnh người lớn, trẻ em quây quần vui chơi trên cánh đồng sau mùa gặt. Bất giác, chúng tôi nhớ quay quắt một mảnh hồn quê yên ả!
Cái nắng hanh hao của miền sơn cước có phần gay gắt, nhưng không ngăn được bước chân háo hức của lữ khách. Họ len lỏi qua các vồ đá gập ghềnh để chiêm ngưỡng cảnh sắc thiên nhiên tuyệt mỹ, tìm chút yên bình trên chốn bồng lai.
Giống như đa số bạn trẻ sau thời gian “bay nhảy” qua các vị trí công việc, Trần Quảng Minh, chàng trai quê ở xã Mỹ Hòa Hưng (TP. Long Xuyên) cũng trở về nơi tuổi thơ gắn bó để lập nghiệp. Mong muốn của anh chàng 9X là đem kiến thức, kinh nghiệm tích lũy có được để làm mới nguồn tài nguyên bản địa. Cây thốt nốt là hướng đi đầu tiên được Minh lựa chọn.
Ở Bảy Núi, cây thốt nốt cho khai thác trái và nước rất dồi dào; các sản phẩm chế biến từ truyền thống đến hiện đại cũng đa dạng.
Sự kiện nghề nấu đường thốt nốt của người Khmer tại An Giang được Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch công nhận là Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia đã đánh dấu bước chuyển mình của loại đặc sản này. Trong tương lai gần, cần có những biện pháp cụ thể để bảo tồn nghề truyền thống, để vị ngọt thơm đặc trưng của vùng Bảy Núi tiếp tục nối dài qua nhiều thế hệ.
Mùa Xuân, vạn vật như bừng tỉnh sau giấc ngủ đông. Và ở những làng nghề, nghề truyền thống, không khí cũng trở nên nhộn nhịp, tấp nập hơn bao giờ hết.